Tuân Anh đứng yên tại chỗ, buồn bực một hồi mới nói: "Bên ngoài Kỳ Linh Châu có kết giới mạnh mẽ bảo vệ, cho dù là cấp Tai Nạn chân tự muốn phá vỡ cũng cần không ít thời gian, hơn nữa bốn người bọn ông còn thay phiên trông coi, sao lại dễ dàng để người ta trộm đi như thế chứ?"
Long trưởng thôn thở dài nói: "Nhóm người đánh cắp Kỳ Linh Châu từng đại diện cho hiệp hội tới chỗ bọn tôi tiến hành kỳ giao tiếp nửa năm một lần, thái độ cũng rất tốt, vì thế bọn tôi không cảnh giác quá nhiều."
"Ngày xảy ra chuyện, bọn họ cầm tín vật của hội trưởng Diệp tới, nói rằng có mệnh lệnh cơ mật cấp bậc cao, yêu cầu bốn người bọn tôi tới chờ ở địa điểm được chỉ định, vì thế bọn tôi đã đi ngay lập tức."
Nói xong hắn đưa một cái vảy rồng màu trắng có viết chữ Diệp ở bên trên cho Tuân Anh.
Sắc mặt Tuân Anh tối sầm, miếng vảy này thật sự là của con bạch long ở bên cạnh Diệp Hải Mạt, nhưng chỉ có tín vật thì cũng không thể nói lên được điều gì.
"Lúc bọn tôi rời đi, người này đã lén lẻn vào phòng thờ cung phụng Kỳ Linh Châu, giết chết người trông coi, dùng phương pháp đặc biệt phá hủy kết giới, lấy đi Kỳ Linh Châu."
"Kết giới của phòng thờ và kết giới bên ngoài liên thông với nhau, vì thế kết giới bên ngoài cũng bị phá vỡ, dẫn tới sự kiện lần này."
"Bốn người bọn tôi đã đuổi theo ngay lập tức, sau đó... trên người bọn tôi xuất hiện cái này."
Long trưởng thôn kéo áo lên, bên trong xuất hiện một sợi xiềng xích nhàn nhạt hư vô lóe sáng.
Tuân Anh nhận ra loại xiềng xích này, trước đây khi ký hiệp định với thôn Yêu Linh, vì muốn để Hiệp Hội Thợ Săn yên tâm, thôn Yêu Linh đã chủ động phối hợp để hiệp hội bố trí trên người mình.
Một khi bị xiềng xích này bị kích hoạt, trong vòng mười ngày người của thôn Yêu Linh sẽ không thể rời khỏi thi hài 'thần thú' quá xa.
Mà phương pháp kích hoạt xiềng xích chính là tuyệt mật của Hiệp Hội Thợ Săn!
Tuân Anh một lần nữa im lặng một hồi lâu mới nói: "Ngoại trừ cái này, bọn ông còn cái gì chứng minh kẻ đánh cắp Kỳ Linh Châu là người của Hiệp Hội Thợ Săn không?"
Không quản là vảy hay xiềng xích thì đều đã chứng minh được trận tai họa này thật sự là do người của hiệp hội gây ra, nhưng Tuân Anh vẫn ôm chút hi vọng.
Người phụ nữ đầu chim bước tới trước một bước, lấy ra một quả cầu thủy tinh có hình trứng chim.
Trên quả cầu đang chiếu một hình ảnh, vài người siêu năng hợp sức nháy máy giết chết người trông coi phòng thờ, sau đó một người đàn ông có vành mắt đen dùng một vật thể hình nón có hoa văn phức tạp nhắm thẳng vào kết giới của phòng thờ.
Nháy mắt hai thứ này chạm vào nhau, kết giới của phòng thờ bị thứ hình nón kia đâm thủng!
"Đó là... chùy phá giới!"
Vẻ mặt Tuân Anh tái xanh, đó là vật thu nhận đỉnh cấp cao được hiệp hội khu Hoa Phủ cất giữ, có thể loại bỏ bất cứ kết giới nào dưới cấp Tai Biến.
Mà người kia Tuân Anh cũng nhận ra, là một siêu thợ săn cảnh giới chân tự có biệt hiệu 'Hoang Hồn'!
"Bọn ông ở đây chờ, tôi sẽ cho các ông một câu trả lời."
Mặt Tuân Anh sạm đen, bay vút lên trời, bay tới tận tầng mây mới lấy điện thoại ra nhấn một mã số, mã số này là của Diệp Hải Mạt.
"Nói cho tôi biết, ông không liên quan tới chuyện núi Tề Linh."
"Sao thế, sao tự dưng lại nghiêm túc vậy?" Diệp Hải Mạt có hơi sửng sốt, không hiểu hỏi.
Giọng của Tuân Anh đầy âm u: "Ông chỉ cần trả lời tôi, có phải ông sai người đi trộm Kỳ Linh Châu hay không?"
"Kỳ Linh Châu bị trộm?" Diệp Hải Mạt giật thót, này không phải chuyện nhỏ, xét theo ý nghĩa nào đó thì nó còn đáng sợ hơn cả chuyện quái vật núi Tề Linh bạo loạn, hơn nữa vì sao Tuân Anh lại nghi ngờ ông chứ?
"Người trộm đi Kỳ Linh Châu chính là siêu thợ săn 'Hoang Hồn', hắn đã dùng tín vật của ông điều bốn vị chân tự của thôn Yêu Linh đi, sau đó dùng 'Chùy Phá Giới' để phá kết giới."
Hiện giờ Diệp Hải Mạt đã biết vì sao Tuân Anh lại nghi ngờ mình, đổi lại nếu là ông xử lý chuyện này thì ông cũng nghi ngờ mình là người đứng sau, thế nhưng ông thật sự không hề hay biết gì cả.
"Chuyện này không liên quan tới tôi." âm thanh của Diệp Hải Mạt rất kiên định.
Khóe miệng Tuân Anh lộ ra nụ cười tươi rói: "Tốt lắm, tôi tin."
Diệp Hải Mạt gãi đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Chuyện quan trọng như thế, anh không nên dễ dàng tin tưởng như vậy."
"Nếu tôi không tin ông thì trước đây đã không tặng vị trí hội trưởng cho ông, nếu không liên quan tới ông thì đám đó chính là kẻ phản bội hiệp hội, xử lý thế nào phải xem vào tâm tình của tôi."
"Làm ơn hãy lấy lại Kỳ Linh Châu!"
Cúp điện thoại, Diệp Hải Mạt có chút giật mình với sự tin tưởng mà Tuân Anh dành cho mình, ông và Tuân Anh từng là người hợp tác, thẳng đến khi Tuân Anh thăng lên cảnh giới Chân Ngã mới tách ra.
Sau khi lão hội trưởng hiệp hội về hưu, người duy nhất có tư cách trở thành hội trưởng hiệp hội khu Hoa Phủ chính là Tuân Anh, nhưng Tuân Anh từ bỏ vị trí này và nhường cho người từng hợp tác với mình.
Chỉ cảm động hơn mười giây, Diệp Hải Mạt đã tung một cước đá văng cái bàn trước mặt, rít gào nói: "Mang hết toàn bộ tài liệu về 'Hoang Hồn' tới đây, mặt khác, mở hội nghị cấp cao!"
...
Tuân Anh bay trở về bên cạnh nhóm bốn người Long trưởng thôn, nói: "Đã xác nhận kẻ trộm Kỳ Linh Châu là kẻ phản bội của Hiệp Hội Thợ Săn, hiệp hội sẽ giúp bọn ông lấy lại Kỳ Linh Châu, đồng thời cũng sẽ tiến hành bồi thường cho thôn Yêu Linh."
"Bọn ông có thể xác định được vị trí của Kỳ Linh Châu không?"
Long trưởng thôn lắc đầu: "Không được, có điều tôi có thể cảm giác được Kỳ Linh Châu vẫn còn trong phạm vi dãy núi Tề Linh."
"Vì sao chứ?" Tuân Anh nhíu mày, lẽ ra trộm được đồ xong phải trốn ngay mới đúng.
Ông cụ đầu rùa nãy giờ vẫn không nói gì bước ra nói: "Có lẽ bọn chúng muốn thử hấp thu sức mạnh của Kỳ Linh Châu, Kỳ Linh Châu chỉ phát ra thần dị trong phạm vi thi hài của chủ nhân mà thôi, hiện giờ chúng vẫn chưa rời đi thì chỉ sợ là muốn hấp thu sức mạnh..."
"Thì ra là thế, vẫn còn ở gần đây thì dễ làm rồi..."
Tuân Anh lộ ra vẻ mặt hung ác rời khỏi phòng, vừa ra khỏi cửa thì quay trở lại hỏi: "Bọn ông có cảm thấy gần đây đám quái vật ở núi Tề Linh không chịu nghe lời cho lắm không?"
"Ngài có ý gì?" Long trưởng thôn sửng sốt, không hiểu được ý trong lời nói của Tuân Anh.
Tuân Anh cười nhạt nói: "Ý của tôi là, kết giới vừa mới bị hủy thì đã có quái vật muốn chạy ra ngoài gây hại, này đủ để chứng minh bọn ông không có năng lực bảo vệ nhiều quái vật như thế."
"Đã như vậy thì cứ để quái vật trong này bớt đi một chút là được rồi."
"Kết giới trong núi Tề Linh đã khôi phục, bọn ông có thể khóa lại đám quái vật từng muốn thử lao ra khỏi núi Tề Linh không, tôi nhớ trong phần giải thích về kết giới các ông có nói về chức năng này."
Khóa lại quái vật từng tấn công kết giới là một chức năng vốn có của kết giới núi Tề Linh, cho dù kết giới bị phá hỏng thì nó vẫn phát huy tác dụng như cũ.
Chỉ cần đám quái vật tới gần ranh giới thì trên người sẽ lưu lại tín hiệu đặc biệt, người kiểm soát có thể để tín hiệu này hiện ra và duy trì liên tục suốt mấy ngày.
Long trưởng thôn cảm nhận được sát ý rõ rệt của Tuân Anh, một khi hắn kích hoạt tín hiệu kia thì đám quái vật từng tới gần khi kết giới bị hủy có lẽ sẽ bị tàn sát.
Chẳng qua chuyện quan trọng nhất hiện giờ chính là lấy lại Kỳ Linh Châu, hắn không muốn làm trái ý Tuân Anh vào thời điểm này, vì thế Long trưởng thôn chỉ do dự một lát đã gật đầu đồng ý.
Tuân Anh lộ ra sát ý nói: "Lũ súc sinh kia trốn ở nơi này sống an nhàn quá lâu nên đã quên mất chúng có thể sống ở đây là được người ta ban ân cho, nếu đã là ban ân thì lấy lại cũng rất đơn giản."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo